Monday, April 23, 2018

Thứ Hai 23 tháng Tư

Gioan 10:1–10

"Thật, tôi bảo thật các ông: Ai không đi qua cửa mà vào ràn chiên, nhưng trèo qua lối khác mà vào, người ấy là kẻ trộm, kẻ cướp. Còn ai đi qua cửa mà vào, người ấy là mục tử. Người giữ cửa mở cho anh ta vào, và chiên nghe tiếng của anh; anh gọi tên từng con, rồi dẫn chúng ra. Khi đã cho chiên ra hết, anh ta đi trước và chiên đi theo sau, vì chúng nhận biết tiếng của anh. Chúng sẽ không theo người lạ, nhưng sẽ chạy trốn, vì chúng không nhận biết tiếng người lạ". Ðức Giêsu kể cho họ nghe dụ ngôn đó. Nhưng họ không hiểu những điều người nói với họ. Vậy, Ðức Giêsu lại nói: "Thật, tôi bảo thật các ông: Tôi là cửa cho chiên ra vào. Mọi kẻ đến trước tôi đều là trộm cướp; nhưng chiên đã không theo họ. Tôi là cửa. Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu. Người ấy sẽ ra vào và gặp được đồng cỏ. Kẻ trộm chỉ đến để ăn trộm, giết hại và phá hủy. Phần tôi, tôi đến để cho chiên được sống và sống dồi dào."


  • Một cách tốt để bắt đầu giờ cầu nguyện là lắng đọng, bước vào thinh lặng, và rồi lắng nghe Đức Giêsu gọi tôi bằng chính tên riêng của tôi. Đức Giêsu rất thích những gì có tính cách cá nhân. Hãy nghĩ đến cuộc gặp gỡ của Người với bà Maria Madalenna gần ngôi mộ vào ngày Chúa Nhật Phục Sinh, và xem Người đã gọi tên “Maria!” dịu dàng như thế nào. 

  • Người cũng yêu mến tôi như đã yêu mến bà ta, và Người cũng gọi tên tôi với tràn ngập sự dịu dàng như vậy. Tên tôi đã được viết trong lòng bàn tay của Người, như đã được diễn tả trong Isaia 49:16. Tôi có thể hình dung mình đang mở bàn tay Người ra và khám phá ra đúng như vậy!

Image result for isaiah 49:16